Độc đáo trảng cỏ Bàu Lạch (Bình Phước)
Từ Đồng Xoài (Bình Phước), theo Quốc lộ 14 về hướng Đắk Nông một đỗi, rẽ phải đến xã Đồng Nai, đi thêm vài cây số, ta sẽ gặp trảng cỏ Bàu Lạch. Bàu Lạch là một trảng cỏ tự nhiên, khá bằng phẳng và rất độc đáo. Nơi đây cách thị trấn Đức Phong của huyện Bù Đăng (Bình Phước) chừng 15 km.
Giữa bạt ngàn rừng nguyên sinh, rừng thưa, rừng tái sinh rậm rạp, bỗng xuất hiện những trảng cỏ kết nối nhau thành một thảo nguyên rộng chừng 500 ha. Cỏ ở đây rất thuần, đa phần là cỏ chỉ, hoặc cỏ kim, cỏ stylo, mọc cao không quá 10 cm.
Những trảng cỏ mướt xanh như tấm thảm mênh mông, kỳ vĩ, dài thoai thoải trông tuyệt đẹp giữa một vùng thiên nhiên hoang dã.
Các già làng Stiêng ở Bàu Lạch cho du khách biết một vài điều thú vị về đồng cỏ này như: sát bên trảng cỏ là rừng nguyên sinh, nhưng hai hệ thực vật này không xâm lấn lẫn nhau, dù chỉ là một mét. Chúng có ranh giới rất rõ ràng, điều này đã tồn tại từ xưa đến nay.
Các loài thú nhỏ như nai, thỏ, khỉ, nhím sinh sống và phát triển rất tốt trên đồng cỏ. Người Stiêng quanh vùng hầu như không ai săn bắt chúng. Những kẻ lạ không thể nào vào trảng cỏ này săn trộm được, bởi sự giám sát thầm lặng nhưng rất chặt chẽ của bà con và chính quyền thôn Bàu Lạch.
Bàu Lạch có những hồ nước xen lẫn những trảng cỏ. Trong hồ có nhiều loài cá nước ngọt sinh sống. Hồ nước ở Trảng Lớn rộng và đẹp nhất. Các hồ nước và trảng cỏ nằm trong khu vực rừng cấm nên không có dân cư ngụ, nhiều loài chim, cò bay lượn rất tự nhiên, thỉnh thoảng chúng đậu trên lưng các chú trâu đang ngâm ngập mình trong hồ nước xanh thẳm. Tát, xổ bàu bắt cá thường gắn liền với lễ hội ăn mừng lúa mới diễn ra trong những tháng mùa xuân.
Đến Bàu Lạch vài ngày sẽ là một điều rất thú vị. Mỗi dịp nghĩ hè có rất nhiều đoàn du lịch, du khảo, sinh viên, học sinh đến cắm trại tại đây. Có rất nhiều trò chơi hấp dẫn trên đồng cỏ như: thả diều, cưỡi ngựa, cưỡi voi, chạy việt dã, đốt lửa trại…
Bạn cũng có thể đến với những thôn bản của người Stiêng quanh vùng để tìm hiểu đời sống, phong tục, tập quán của bà con dân tộc ở đây. Nếu vào ngay dịp lễ hội, du khách sẽ được thưởng thức những điệu múa, hát trong tiếng chiêng, cồng, khèn bầu với những âm thanh rộn ràng, sinh động giữa hoang sơ rừng núi.
Du khách đi theo lối mòn xuyên rừng để khám phá. Thỉnh thoảng có những tấm biển bằng gỗ đóng trên thân cây ghi hướng dẫn khá rõ ràng lộ trình. Tiếng gà rừng gáy xa xa và tiếng chim hót líu lo vang dài rồi đột nhiên im lặng, rồi lại vang lên.
Càng vào sâu, rừng càng thâm u, vắng vẻ. Đi một hồi lâu, mồ hôi du khách đã ướt áo. Chợt nhiên, không gian như vỡ oà ra với ánh sáng tràn ngập. Một trảng cỏ tuyệt vời như một cánh đồng xanh màu mạ.
Ta sẽ gặp những con trâu thong thả, nhẫn nha gặm cỏ. Bầy trâu to đùng khi gặp khách lạ có vẻ ngạc nhiên nhìn chăm chú. Theo lời người hướng dẫn, những đồng cỏ như thế này xen kẽ với rừng nguyên sinh cho tới tận đầu nguồn sông Đồng Nai.
Bàu Lạch cách rừng cấm Nam Cát Tiên không xa, cho nên hệ động thực vật ở đây rất phong phú. Địa hình ở miền đất nầy khá đặc biệt, không có núi nhưng lại có rất nhiều đồi đất ba-zan cao trên dưới 400 m. Những dãi đồi thường dài, có nơi thoai thoải, nhưng có nơi rất dốc.
Ở trảng cỏ trung tâm là trảng Bàu Lạch rộng 140 ha, tại đây hiện có một nhà hàng bán thức ăn và giải khát. Chủ nhà hàng cho biết, sau Tết và vào hè, khách đến khá đông, đa phần là ở thành phố Hồ Chí Minh và các tỉnh lân cận.
Khi mưa xuống, nhiều nhà hàng chỉ hoạt động cầm chừng, nhưng tình hình khách, có vẻ khá hơn, do mọi người ngày càng biết đến nơi này nhiều hơn.
Bàu Lạch hiện vẫn còn hoang sơ, trong lành. Những trảng cỏ xanh mơn mởn, non tơ, độc đáo như nàng công chúa ngủ trong rừng. Đây là một danh thắng có một không hai của miền Đông, đang chờ được đánh thức./.