Vẻ đẹp 04 Di sản văn hóa mới của Thế giới
Trong số 26 Di sản thế giới mới được UNESCO công nhận năm nay, có 21 Di sản thiên nhiên; 01 Di sản hỗn hợp và 04 Di sản văn hóa. Cả bốn di sản văn hóa mới của thế giới đều có một điểm chung đó là vẻ đẹp ấn tượng và quy mô hoành tráng.
Ngày 22 tháng 6 – ngày họp thứ 07 trong khuôn khổ kỳ họp lần thứ 38 của Ủy Ban Di sản thế giới, Chủ tịch Sheikha Al Mayassa Bint Hamad Bin Khalifa Al Thani đã công bố danh sách 04 di sản văn hóa thế giới mới được công nhận gồm 03 di tích tại Ấn Độ, Hàn Quốc, Trung Quốc và 01 địa điểm đi qua lãnh thổ của Kyrgyzstan; Trung Quốc và Kazakhantan.
Đền Rani Ki Vav
Đền Rani Ki Vav nằm trong một thị trấn nhỏ của Gukrata của Ấn Độ. Được xây dựng năm 1603 dưới triều đại Solanki Anahiwada. Đền Rani Ki Vav được thiết kế theo lối kiến trúc ngầm 07 tầng, trong đền có vô số các bức phù điêu được chạm khắc tinh xảo. Không lâu sau khi hoàn thành, ngôi đền đã bị nhấn chìm trong một trận lụt. Mãi đến năm 1980, các nhà khảo cổ học của Ấn Độ mới tìm ra đền và cố gắng khôi phục lại vẻ tráng lệ vốn có của nó. Thiết kế đặc biệt của ngôi đền cùng với những tuyệt tác chạm khắc đã mang lại cho đền một một vẻ lộng lẫy vô cùng ấn tượng. Hiện nay, những cổ vật được tìm thấy qua quá trình khai quật khảo cổ tại ngôi đền được Viện nghiên cứu khảo cổ của Ấn Độ bảo quản trong một chế độ đặc biệt.
Nam Hán Sơn Thành
Nam Hán Sơn Thành ( Tường thành Namhasanseong) trên núi Namhan ở thành phố Gwangju, tỉnh Gyeonggi của Hàn Quốc được xây dựng năm 1624 dưới thời vua Injo ( Nhân Tổ), thời Joseon thứ 16. Thành Nam Hàn Sơn được dựng trên nền móng của một thành cũ có từ đời vua Munmu ( Văn Vũ, năm 661-681). Đây được xem là công trình kiến trúc có sự giao thoa giữa quy hoạch đô thị và kỹ thuật xây dựng trong khu vực Đông Á.
Đại Vận Hà
Đại Vận Hà ( Con kênh lớn tại Chiết Giang) là một kênh đào nhân tạo cổ đại. Con kênh lớn này được xây dựng đi qua các tỉnh/thành Bắc Kinh, Thiên Tân, Hà Bắc, Sơn Đông, Giang Tô và Chiết Giang của Trung Quốc.. Phần cổ xưa nhất của kênh đào này được xây dựng từ thế kỷ thứ 5 trước công nguyên. Đại Vận Hà bắt đầu ở phía bắc của Bắc Kinh và kết thúc ở phía nam Chiết Giang với tổng chiều dài 1.794 km. Con kênh lớn này là huyêt mạch chính nối giữa miền bắc và miền nam Trung Quốc, đóng vai trò vô cùng quan trọng trong việc vận chuyển lương thực tới Bắc Kinh. Không chỉ có vậy, Đại Vận Hà cũng là cầu nối văn hóa giữa miền bắc –nam, là con đường để người dân hai miền trao đổi, giao lưu văn hóa.
Con đường tơ lụa
Con đường tơ lụa đi qua 3 quốc gia Kyrgyzstan, Trung Quốc và Kazakhantan là một hệ thống nhiều con đường được sử dụng trong các chuyến buôn bán từ hàng nghìn năm trước tại Châu Á. Con đường này là huyết mạch giao thông, nối Châu Á với Châu Âu. Nó được bắt đầu từ Phúc Châu, Hàng Châu, Bắc Kinh của Trung Quốc, đi qua Mông Cổ, Ấn Độ, Kazakhantan, Iran, Irag, Hy Lạp..cho đến tận Châu Âu. Với tổng chiều dài 6.437 km, con đường tơ lụa trở thành huyền thoại với nhiều truyền thuyết được truyền lại qua hàng nghìn năm. Không chỉ là một con đường để các nhà buôn đi lại, buôn bán, con đường tơ lụa còn là một hành trình đưa văn hóa, tôn giáo của các nước đến với nhau. Sự đa dạng văn hóa trong những khu vực mà con đường tơ lụa đi qua cho đến nay vẫn còn được thể hiện rất rõ nét.
Lan Hương ( biên dịch từ Unesco.org)
Đền Rani Ki Vav
Đền Rani Ki Vav nằm trong một thị trấn nhỏ của Gukrata của Ấn Độ. Được xây dựng năm 1603 dưới triều đại Solanki Anahiwada. Đền Rani Ki Vav được thiết kế theo lối kiến trúc ngầm 07 tầng, trong đền có vô số các bức phù điêu được chạm khắc tinh xảo. Không lâu sau khi hoàn thành, ngôi đền đã bị nhấn chìm trong một trận lụt. Mãi đến năm 1980, các nhà khảo cổ học của Ấn Độ mới tìm ra đền và cố gắng khôi phục lại vẻ tráng lệ vốn có của nó. Thiết kế đặc biệt của ngôi đền cùng với những tuyệt tác chạm khắc đã mang lại cho đền một một vẻ lộng lẫy vô cùng ấn tượng. Hiện nay, những cổ vật được tìm thấy qua quá trình khai quật khảo cổ tại ngôi đền được Viện nghiên cứu khảo cổ của Ấn Độ bảo quản trong một chế độ đặc biệt.
Nam Hán Sơn Thành
Nam Hán Sơn Thành ( Tường thành Namhasanseong) trên núi Namhan ở thành phố Gwangju, tỉnh Gyeonggi của Hàn Quốc được xây dựng năm 1624 dưới thời vua Injo ( Nhân Tổ), thời Joseon thứ 16. Thành Nam Hàn Sơn được dựng trên nền móng của một thành cũ có từ đời vua Munmu ( Văn Vũ, năm 661-681). Đây được xem là công trình kiến trúc có sự giao thoa giữa quy hoạch đô thị và kỹ thuật xây dựng trong khu vực Đông Á.
Đại Vận Hà
Đại Vận Hà ( Con kênh lớn tại Chiết Giang) là một kênh đào nhân tạo cổ đại. Con kênh lớn này được xây dựng đi qua các tỉnh/thành Bắc Kinh, Thiên Tân, Hà Bắc, Sơn Đông, Giang Tô và Chiết Giang của Trung Quốc.. Phần cổ xưa nhất của kênh đào này được xây dựng từ thế kỷ thứ 5 trước công nguyên. Đại Vận Hà bắt đầu ở phía bắc của Bắc Kinh và kết thúc ở phía nam Chiết Giang với tổng chiều dài 1.794 km. Con kênh lớn này là huyêt mạch chính nối giữa miền bắc và miền nam Trung Quốc, đóng vai trò vô cùng quan trọng trong việc vận chuyển lương thực tới Bắc Kinh. Không chỉ có vậy, Đại Vận Hà cũng là cầu nối văn hóa giữa miền bắc –nam, là con đường để người dân hai miền trao đổi, giao lưu văn hóa.
Con đường tơ lụa
Con đường tơ lụa đi qua 3 quốc gia Kyrgyzstan, Trung Quốc và Kazakhantan là một hệ thống nhiều con đường được sử dụng trong các chuyến buôn bán từ hàng nghìn năm trước tại Châu Á. Con đường này là huyết mạch giao thông, nối Châu Á với Châu Âu. Nó được bắt đầu từ Phúc Châu, Hàng Châu, Bắc Kinh của Trung Quốc, đi qua Mông Cổ, Ấn Độ, Kazakhantan, Iran, Irag, Hy Lạp..cho đến tận Châu Âu. Với tổng chiều dài 6.437 km, con đường tơ lụa trở thành huyền thoại với nhiều truyền thuyết được truyền lại qua hàng nghìn năm. Không chỉ là một con đường để các nhà buôn đi lại, buôn bán, con đường tơ lụa còn là một hành trình đưa văn hóa, tôn giáo của các nước đến với nhau. Sự đa dạng văn hóa trong những khu vực mà con đường tơ lụa đi qua cho đến nay vẫn còn được thể hiện rất rõ nét.
Lan Hương ( biên dịch từ Unesco.org)
Nguồn: Cinet