Đến Ấn Độ thăm chùa Chuột
Tương truyền từ xa xưa, có một cô bé tên là Ridhu Bai, sinh ngày 2/10/1387. Lên 6 tuổi, cô bé chữa khỏi bệnh cho người cô ruột một cách kỳ lạ nên nhiều người tin rằng Ridhu Bai chính là đức mẹ Durga hạ thế cứu người tạo phúc. Từ đó, Ridhu Bai được gọi là Karni Mata.
Ridhu Bai lập gia đình vào năm 1415, nhưng không lâu sau bà rời gia đình để khổ hạnh tu luyện. Đến năm 1463, con nuôi của bà chẳng may té sông chết đuối, bà cầu xin thần chết Yama cho con bà hồi sinh nhưng bị từ chối.
Thế là bà thề nguyền từ đó về sau, người dân trong làng sẽ không rơi vào tay thần chết nữa. Linh hồn của những người qua đời sẽ tạm trú trong các con chuột, đến khi có em bé chào đời, linh hồn sẽ về với đứa trẻ, bắt đầu một cuộc sống mới.
Do đó, sau khi bà chết, người dân bắt đầu thờ chuột tại ngôi chùa Karni Mata. Dần dần, số lượng chuột kéo về ngày càng đông. Tên gọi chính thức của chùa cũng dần chìm vào lãng quên, người ta chỉ còn nhớ đến cái tên chùa Chuột.
Trong quan niệm của dân chúng, chuột là sứ giả của nữ thần Durga. Ngoài việc đem lại may mắn, hạnh phúc, chuột còn mang linh hồn của thân nhân chờ hồi sinh nên người trong làng rất tôn kính chuột. Người có thể không có gì ăn, nhưng chuột thì không được để đói. Họ tin rằng đối xử tốt với chuột sẽ gặp điều lành, còn xử tệ sẽ gặp tai ương.
Theo quy định, mỗi ngày chùa Chuột tiến hành hai lần nghi lễ cầu nguyện và cho chuột ăn. Nghe tiếng chuông, trống, niệm kinh, các chú chuột trong hang lũ lượt kéo ra chờ ăn và uống sữa. Đánh chén no nê xong, chuột rúc lại vào hang chờ ăn tối hoặc chơi giỡn khắp sân chùa, không hề sợ người.
Dân chúng vào chùa phải cởi giày dép, thành kính, không được to tiếng, huyên náo. Nếu có chú chuột nào chạy ngang hay đùa giỡn trước chân bạn, dân địa phương sẽ chúc mừng vì bạn có điềm may.
Còn nếu bạn vô tình giẫm phải hay đạp chết chuột, nhà chùa sẽ bắt phạt số nén bạc bằng với trọng lượng của chú chuột nạn nhân.