Làng cổ miền cao vươn ra thế giới

Cách phường Hà Giang gần 160 km, cách Cột cờ Lũng Cú chừng 1 km, những nếp nhà làng Lô Lô Chải quần tụ đẹp như bức tranh yên bình giữa miền đá xám. Con đường dẫn vào làng uốn quanh sườn núi, hai bên là tường đá xếp tay phủ rêu, lấp lánh sương sớm. Bước qua cổng làng, mọi ồn ã xô bồ như ở lại phía sau, chỉ còn tiếng gió luồn qua mái ngói âm dương, tiếng sáo và trống đồng Lô Lô ngân nga giữa núi rừng. Ở độ cao 1.470 m, bốn mùa nơi đây đều mang một vẻ đẹp riêng: Xuân rực rỡ hoa đào, hạ xanh tươi trong trẻo, thu sang ngập nắng vàng và đông lạnh phủ sương mờ. Những ngôi nhà trình tường vững chãi đứng bên nhau suốt nhiều thế kỷ, như kể câu chuyện dài về thuở khai hoang mở đất, về sự gắn bó của con người với thiên nhiên.
Trước kia, người dân Lô Lô Chải sống chủ yếu dựa vào nương ngô, nương lúa trên sườn núi đá tai mèo. Khoảng từ năm 2011, du lịch cộng đồng bắt đầu xuất hiện, diện mạo của bản làng thay đổi rõ rệt. Hiện nay, trong 120 hộ dân đã có 56 hộ tham gia làm du lịch, còn lại duy trì nghề trồng trọt, thủ công truyền thống. Hơn 30 nhà cổ được cải tạo thành homestay, mỗi ngôi nhà là một “bảo tàng” nơi du khách được chạm tay vào nếp sống, phong tục của người Lô Lô. Ở Lô Lô Chải, du khách tha hồ tản bộ trên đường làng sạch sẽ, để rồi phải lòng những điều giản dị như những mảng tường vàng cổ kính, khóm rêu xanh nơi gốc đào trăm tuổi, chú mèo lười nằm phơi nắng, hay vựa ngô óng ả mới thu hoạch. Ẩm thực phong phú và trang phục dân tộc đẹp mắt cũng góp phần vào sức hút mạnh mẽ của Lô Lô Chải, khiến tỷ lệ du khách quay trở lại ở mức cao.
Giải thưởng “Làng du lịch tốt nhất thế giới” không chỉ là niềm tự hào của người dân Lô Lô Chải và tỉnh Tuyên Quang, mà còn là minh chứng cho cách làm du lịch nhân văn, bền vững đã đưa bản làng nhỏ trở thành điểm sáng của du lịch Việt Nam trên bản đồ thế giới.
Bài và ảnh: Hải Lâm










