Ngô nướng – hồn quê nơi phố thị
Đã từ lâu, ngô nướng – thứ quà vặt được xem là chút hồn quê nơi phố thị này – đã trở nên rất đỗi thân quen với hết thảy người Hà Nội mỗi độ thu, đông về. Món quà bình dị, dân dã nhưng lại có sức hút mạnh mẽ mọi người. Chỉ thoáng thấy bóng dáng của hàng ngô với chậu than hoa đỏ lửa là sự thèm muốn lại trỗi dậy và người ta không thể không cho phép mình được thưởng thức. Dường như người Hà Nội thích ăn ngô nướng như một thói quen khó từ bỏ.
Những hôm trời trở gió mà ngồi quây quần bên mẹt ngô vừa nướng vừa ăn và suýt xoa thì quả là tuyệt. Trời càng lạnh ăn ngô nướng càng ngon. Nhất là những đêm, khi cái lạnh tái tê hơn mà được ăn một bắp ngô nướng vừa rời khỏi chậu than hoa thì sự thú vị như tăng gấp bội phần và cảm thấy lòng mình ấm nóng hơn bởi vị ngô nướng bùi, thơ.
Thời kinh tế thị trường, người từ các tỉnh lên thủ đô mưu sinh ngày một nhiều và trong số ấy không ít người chọn cho mình nghề quạt ngô nướng. Có đến hàng ngàn người quạt ngô nướng, trong đó có cả một bộ phận không nhỏ là dân thành phố gốc cũng sẵn sàng làm công việc này để kiếm thêm đôi chút thu nhập. Chính vì thế mà hàng ngô nướng xuất hiện khắp mọi nơi, trong, ngoài thành phố, từ ngõ nhỏ cho tới các đường phố lớn, từ trung tâm nội đô cho tới các vùng ven ngoại xa xôi…
Ngô dùng để nướng chỉ có thể duy nhất là ngô nếp được đưa về từ các vùng quê như Hòa Bình, Hà Tây, Phú Thọ, Hưng Yên… Thế nhưng, có một loại ngô được trồng ở bãi giữa sông Hồng -bãi Tứ Liên- bắp nhỏ, hạt tròn nhỏ có màu trắng ngà và bóng, được những người sành ăn chọn lựa nhiều hơn. Bởi đó mới là ngô nếp thứ thiệt, dẻo, thơm hơn gấp nhiều lần các giống ngô lai bắp to. Theo như một số người có thâm niên quạt ngô kể lại, ngô dùng để nướng phải là ngô tươi, bẻ trong ngày, bởi chỉ cần để quá một ngày thôi thì vị ngọt, dẻo của ngô sẽ giảm rất nhiều.
Hà Nội cuối thu và cả một mùa đông dài sẽ còn rất nhiều quà, món ăn làm tan đi cái lạnh tê tái như lẩu, ốc nóng, bánh chuối, quẩy… Nhưng có một thứ quà quê nơi phố thị, là ngô nướng, luôn chiếm được cảm tình của nhiều người bởi nó bình dị, mộc mạc như chính tên của nó.