Đan viện Thiên An (Huế): chốn hoang sơ trầm lắng
Quần sơn này gồm 140 ngọn đồi gối đầu lên nhau trong một khu vực rộng khoảng 60ha, điểm cao nhất chính là ngọn đồi có đan viện tọa lạc. Vừa vào khuôn viên đan viện Thiên An, bên phải có đồi Đức Mẹ, ẩn sâu một cách kín đáo trong rừng thông bên là đồi Thánh Giá. Chính các đan sĩ người Pháp thuộc dòng tu khổ hạnh Bénedictine đã khai phá và đặt tên cho Thiên An (bình an từ trời). Ngày 6/10/1940, lễ khánh thành đan viện Thiên An bằng một lễ Misa được cha Romain tổ chức. Các đan sĩ sống hoàn toàn trong nội vi của đan viện, không có những hoạt động với bên ngoài.
Song song với việc kiến tạo đan viện như xây dựng một nhà thờ dòng có lối kiến trúc hài hoà với thiên nhiên, phía bên trái trước nhà thờ là tháp chuông vút cao đầy kiêu hãnh, các đan sĩ sư huynh và những người giúp việc đã xúc tiến việc trồng thông, đào hồ, lập vườn, biến vùng rừng núi khô cằn này thành một vùng rừng núi trù phú. Hai hồ nước trong đan viện được đào năm 1940 - 1960, cung cấp nước cho toàn khu vực và trở thành thắng cảnh, trong đó có hồ Thủy Tiên huyền thoại với những giọt nước thủy chung.
Những sớm mùa thu, khi màu nắng nhạt mỏng manh choàng lên ngọn đồi, lá thông xanh rung rinh lấp lánh trong nắng mai, những con đường còn dư vị ươn ướt của mùi sương trộn lẫn với xác lá thông già làm Thiên An càng quyến rũ. Đan viện nằm giữa một khung cảnh trầm lắng, yên tĩnh chính là nơi để các đan sĩ đi vào chiều sâu của đời tu trì cũng như tạo điều kiện cho những ai đến đây để tĩnh tâm, cầu nguyện và tìm kiếm sự bình an.