Chạt chạt: Món ngon đồng quê miền Trung du
Bắt chạt chạt thích hợp nhất là ban đêm. Chỉ cần mang theo đèn pin hoặc đuốc, vợt, bao để đựng, mỗi toán đi 2 người, người soi và người bắt. Chạt chạt thường vừa ngồi bắt mồi, vừa tấu nhạc trên những bờ ruộng. Khi soi đèn bắt gặp 2 con mắt ánh chiếu màu sáng thì đúng là chạt chạt, cứ việc nhẹ nhàng đi tới dùng vợt chụp xuống mà bắt. Chạt chạt có thân hình như con ếch, nhưng ốm hơn, lớn lắm cũng chỉ độ hai ngón tay trỏ là cùng, da có màu đất, có hai sọc vàng chạy trên lưng. Theo kinh nghiệm của người dân quê, thịt chạt chạt ăn rất ngon, mềm, ngọt, xương rất nhỏ và nhiều dinh dưỡng, khoáng chất. Do đó, mỗi năm 2 vụ, khi cây lúa bắt đầu đẻ nhánh là lũ chạt chạt sinh sôi.
Chạt chạt được chế biến nhiều món như xào lăn với sả, chiên giòn, um nguyên con… Thịt chạt chạt dùng để nấu món cháo “đặc biệt”. Bắc chảo lên bếp cho dầu ăn, cho củ tỏi hay củ nén vào phi thơm, cho từng viên thịt chạt chạt (đã bằm nhuyễn, vo viên) vào xào cho chín. Cháo trắng vừa chín tới thì trút hết thịt chạt chạt đã xào vào nồi và dùng vá trộn đều. Chờ cháo sôi trở lại, nêm gia vị vừa ăn cùng với rau thơm, ngò tây, hành lá thái nhỏ và thêm ít tiêu xay bột. Từng tô cháo nóng được múc ra thơm phức, tỏa mùi thơm ngào ngạt. Tô cháo chạt chạt có nền trắng của cháo, vị thơm của tiêu, rau thơm, sự ngọt ngào từ thịt chạt chạt... Tất cả đều toát lên dư vị hương đồng cỏ nội.
Người Cơtu thường gọi chạt chạt là ađrúc và xem con này rất quý, được chế biến thành các món ăn ngon như ađrúc nướng trong ống lồ ô, um, chiên… để đãi khách quý. Trong các đám cưới truyền thống người Cơtu, ađrúc um, ađrúc phơi khô là một trong những “tặng phẩm” mà họ hàng nhà gái mang đến tặng cho họ hàng nhà trai nhân ngày tiệc mừng đám cưới.